Sự đáng sợ của đại dịch trong thời toàn cầu hóa
Trong 200 năm qua, chúng ta đã cùng nhau làm việc chăm chỉ và tìm ra những cách còn sáng tạo hơn để kết thúc sự sống trên Trái đất. Việc phát minh ra thuốc súng chẳng hạn, là một sự đổi mới chưa từng có trong giết chóc hàng loạt – số người chết trong những cuộc chiến tranh đã lấy đi không biết bao nhiêu sinh mạng, và chưa bao giờ có dấu hiệu dừng lại.
Sự xuất hiện của virus corona, nhắc chúng ta nhận ra: chúng ta đã quên rằng mối đe dọa lớn nhất cuộc sống của con người không phải là vũ khí hạt nhân hay bất cứ thứ gì khác, mà là đại dịch.
Toàn cầu hóa đang làm mọi thứ trở nên tồi tệ hơn
Người ta đã nghĩ rằng: vì thế giới được kết nối như ngày nay, các bệnh truyền nhiễm ít có cơ hội hơn bất kỳ thời điểm nào khác trong lịch sử. Nó cũng đúng ở một mức độ nào đó, vì sự kết nối của chúng ta nâng cao kiến thức tập thể của chúng ta trong các lĩnh vực khác nhau, đặc biệt là y học.
Nếu bạn có thể nhận được thông tin về một căn bệnh ở một khu vực biệt lập trên thế giới, các nhà sinh học từ khắp nơi trên thế giới có thể nghiên cứu và xây dựng hệ thống phòng thủ chống lại nó. Tuy nhiên, vấn đề là khi một dịch bệnh thực sự nghiêm trọng – như 2019-nCoV – xảy ra, tất cả những lợi ích của mạng lưới toàn cầu lại hoạt động như chống lại chúng ta.
Hầu hết thời gian, chúng ta chỉ đơn giản là không có cách nào để phát hiện ra vi-rút, vì chúng hầu như luôn luôn là những chủng chưa biết trước đây hoặc biết rất ít. Vì vậy, bây giờ, với các mạng lưới rộng lớn, được kết nối với nhau để vận chuyển mọi người trên khắp thế giới nhưng không có cách nào để biết liệu họ có bị nhiễm bệnh hay không, dịch bệnh có thể lan xa hơn và phát triển trước khi chúng ta có thể phát hiện ra chúng. Ví dụ, dịch cúm gia cầm là một loại virut mạnh, chưa được biết đến trước đây chỉ có ở chim và có khả năng là một căn bệnh cổ xưa không phải là mối đe dọa cho đến khi nó xảy ra. [dẫn nguồn]
Đại dịch mới là thứ giết chết nhiều người hơn bất cứ điều gì khác
Lý do đa phần chúng ta không coi đại dịch là một mối đe dọa đủ nghiêm trọng là vì niềm tin của chúng ta cho rằng giờ đây chúng ta miễn dịch với chúng nhiều hơn, hoặc chúng không giết chết nhiều người như những thứ khác, như vũ khí hạt nhân chẳng hạn.
Mặc dù đúng là những tiến bộ gần đây trong việc phát hiện và điều trị mầm bệnh đã giúp chúng ta chống lại chúng tốt hơn, nhưng hiện tại cũng vẫn còn rất nhiều trong số chúng, bao gồm cả các chủng chưa bao giờ lây nhiễm cho con người trước đây. Đối với số người chết, số người chết vì đại dịch đông hơn bất kỳ sự kiện thảm họa nào khác trong lịch sử.
Bạn không cần phải đi vào quá khứ; chúng ta hiện đang ở giữa một vài đại dịch nghiêm trọng. Virus AIDS đã giết chết khoảng 40 triệu người. Cúm (influenza ) gây ra khoảng 80.000 – 100.000 ca tử vong hàng năm chỉ riêng ở Hoa Kỳ, chỉ là một phần trong tổng số tử vong toàn cầu là 650.000. Trong lịch sử, đại dịch toàn cầu cho đến nay là tác nhân hủy diệt hàng loạt lớn nhất mà chúng ta từng thấy.
Chỉ cần lấy Bệnh dịch hạch Justinian, đã giết chết khoảng một trăm triệu người trong nhiều thế kỷ. Vào thời kỳ đỉnh cao khi nó lần đầu tiên nổ ra, nó nói rằng khoảng 10.000 người đang chết dần mỗi ngày chỉ ở Constantinople. Cúm Tây Ban Nha đã giết chết hơn 100 triệu trong vài tháng, bắt đầu từ WW1 kéo dài bốn năm – cuộc chiến với số người chết cao thứ hai từ trước đến nay là 40 triệu. Thế giới cũng không liên kết với nhau như ngày nay trong các bệnh dịch này. Nếu một chủng được củng cố của bất kỳ bệnh dịch nào quay trở lại, bạn có thể chắc chắn rằng nó sẽ có tác động lớn hơn rất nhiều. [dẫn nguồn]
Mỗi đợt bùng phát mới đều lại phải làm việc lại từ đầu
Tại thời điểm viết bài này, nhiều quốc gia – bao gồm Hoa Kỳ – đã áp đặt các thủ tục kiểm dịch bắt buộc tại các sân bay lớn của họ. Các quốc gia trên thế giới cũng đã áp đặt các cảnh báo khẩn cấp về sức khỏe để ngăn chặn 2019-nCoV, mặc dù các trường hợp nhiễm đang tăng lên từng ngày. Nặng nề nhất là Trung Quốc. Nó đặt ra câu hỏi: tại sao cứ vài năm chúng ta lại thấy mình không chuẩn bị cho dịch bệnh bùng phát?
Thật đơn giản để hiểu, công nghệ y tế của chúng ta vẫn chưa đủ tiến bộ để phát hiện và tìm ra cách chữa trị nhanh chóng cho những đợt dịch mới. Kiến thức y khoa trước đây không áp dụng cho các chủng mới, đòi hỏi phải đánh giá và chẩn đoán mới. Điều đó cũng lãng phí thời gian quý báu. Trong hầu hết các đại dịch tồi tệ nhất trong lịch sử, hầu hết các trường hợp tử vong xảy ra trong những ngày đầu, trước khi mọi người có thể tìm cách ngăn chặn nó. Mỗi đợt bùng phát mới vẫn đòi hỏi phải tìm hiểu mầm bệnh từ đầu, điều này ảnh hưởng đến khả năng ứng phó với khủng hoảng một cách hiệu quả. [dẫn nguồn]
Chúng đang trở nên mạnh mẽ hơn (và với tốc độ đáng sợ)
Nếu bạn đọc về một số đợt bùng phát nghiêm trọng hơn trong thời gian gần đây – bao gồm cả coronavirus – thì các chi tiết liên quan thường nhắc đến dường như là những cơn sốt. Bạn còn nhớ Ebola? Hầu hết mọi người đều kinh hoàng trước những bộ đồ hazmat và những câu chuyện về các chuyên gia y tế chết một cách khủng khiếp do nhiễm trùng trong khi điều trị cho người dân địa phương. Nó là một hình ảnh đau lòng, mặc dù hầu như không phải là phần đáng sợ nhất. Vượt ra bên ngoài tầm nhìn của các máy quay thời sự chính, nhiều căn bệnh khác giết chết theo những cách khủng khiếp hơn nhiều.
Tuy nhiên, phần tồi tệ nhất là nó không phải là một chủng mà chúng ta không có khả năng phòng thủ. Nghĩa là mỗi khi chúng ta nghiên cứu một đợt bùng phát mới của Ebola – vì nó vẫn đang tiếp diễn – hóa ra đó là phiên bản mạnh hơn của một chủng đã được tìm thấy trước đó. Điều đó có nghĩa là các virus đang nhanh chóng trở nên tốt hơn khi không chết, cũng như phát triển nhanh hơn sự tưởng tượng của chúng ta. Dù chưa có kết luận chính thức, nhưng nỗi lo sợ rằng sự bùng phát của coronavirus hiện nay là do một chủng đã bị đột biến để có thể làm điều đó, nó cũng mạnh hơn và có độc lực cao hơn bất kỳ chủng nào được tìm thấy trước đây, đó là lý do tại sao nó có một cuộc khủng hoảng lớn như vậy ở Trung Quốc và trên toàn cầu. Chúng ta đang chờ đợi những nhà khoa học sớm có kết luận chính thức!
Những vụ dịch này chứng minh những gì các nhà sinh học đã nói trong nhiều năm. Các chủng vi rút mới và mạnh hơn phát triển chống lại các loại thuốc của chúng ta là một trong những mối đe dọa lớn nhất đối với cuộc sống của con người. [dẫn nguồn]
Vắc-xin khiến một số vi-rút trở nên nguy hiểm hơn
Vắc-xin, nói cho công bằng, tất cả chúng ta đều có thể đồng ý rằng, nhờ đó đã tìm cách loại bỏ một số căn bệnh tồi tệ nhất mà loài người đã mắc phải trong hàng ngàn năm. Nhờ vắc-xin, người ta đã không phải chết trên đường phố vì họ vô tình ăn một quả táo xấu cách đây hai thế kỷ. Tuy nhiên, thực tế, vắc-xin cũng có tác dụng phụ.
Theo một nghiên cứu, vắc-xin đang tạo ra vi-rút – đặc biệt là những loại gây chết người – thậm chí còn nguy hiểm hơn. Về mặt sinh học, vì vắc-xin được sử dụng trên động vật gia cầm và vật nuôi khác có thể làm cho một số bệnh mạnh hơn, sau đó chúng có thể học cách ảnh hưởng đến con người và bắt đầu tàn phá.
Trong vấn đề này, trách nghiệm và lương tâm của các nhà khoa học đóng một vai trò rất lớn. Công chúng không thể biết được họ đang làm gì trong phòng thí nghiệm. Nhưng nguy cơ tiềm ẩn về việc một dịch bệnh mới ra đời từ chính hoạt động nghiên cứu ngay cả với mục đích tốt lành đi nữa, thì vẫn có thể gây ảnh hưởng một cách đáng sợ lên toàn nhân loại. [dẫn nguồn]
Nhiều loại virus mới chưa từng biết trước đây đang xuất hiện
Sự ảnh hưởng của biến đổi khí hậu đến mầm bệnh vẫn còn đang tranh cãi. Tất nhiên, không còn nghi ngờ gì nữa, nhiệt độ ấm hơn sẽ khiến nhiều dịch bệnh lan rộng ra nhiều quốc gia hơn trước, mặc dù điều đó có thể được khắc phục dễ dàng nếu chính phủ làm việc cùng nhau.
Mối quan hệ cấp bách hơn giữa biến đổi khí hậu và sự kiện tuyệt chủng liên quan đến virus, nằm ở ngay trên bản đồ thế giới. Lớp băng vĩnh cửu trên khắp Bắc Cực – đặc biệt là ở Siberia – được cho là nơi chứa một số bệnh nguy hiểm và cực kỳ nguy hiểm. Nhiều nhà khoa học cho rằng khá nhiều chủng vi rút gần đây của chúng ta – như Ebola – đến từ băng vĩnh cửu đã tan chảy và nó không có vẻ quá xa vời đối với chúng ta. Tuy nhiên, vô số chủng vi rút mới, bao gồm cả coronavirus, đã được phát hiện trong những năm gần đây, một hiện tượng không nhiều người có thể giải thích chính xác. Nếu các chuyên gia nói đúng, băng vĩnh cửu tan ra, sẽ gây nên những căn bệnh mà chúng ta có thể chưa từng thấy, chứ đừng nói đến việc xử lý. [dẫn nguồn]
Có những vi khuẩn bí ẩn và không thể nghiên cứu
Nếu hỏi bạn về loại sự sống thống trị nhất trên Trái đất sau con người, thì bạn có thể nói về một động vật có vú hoặc một cái gì đó. Tuy nhiên, nếu bạn nhìn vào các con số hoặc hỏi một nhà sinh vật học, bạn sẽ nhận ra rằng không có sinh vật nào có thể so sánh với các vi khuẩn về số lượng, sự đa dạng, loại môi trường sống, v.v.
Bạn có thể tìm thấy các vi khuẩn sống ở mọi nơi bạn có thể tưởng tượng; từ độ sâu khắc nghiệt nhất của đại dương đến ngoài vũ trụ. Mặc dù không có nghi ngờ gì về việc chúng đã tự mình thực hiện, nhưng sự đa dạng của chúng khiến chúng khó nghiên cứu đối với chúng ta. Đơn giản là chúng ta không biết có bao nhiêu loại vi khuẩn tồn tại trên Trái đất.
Gần đây người ta còn tìm thấy một loại vi khuẩn trong ruột người mà các nhà khoa học chưa từng thấy trước đây. Nó xa lạ đến nỗi họ phải tạo ra một nhánh sống hoàn toàn cho nó. Nó chỉ là một trong những ví dụ về nhiều cách chúng ta chưa bao giờ hiểu đầy đủ về thế giới vi khuẩn gần như xa lạ, điều rất quan trọng để chống lại các đại dịch nghiêm trọng, và đe dọa văn minh. [dẫn nguồn]
1 Response
[…] Xem thêm: Sự đáng sợ của đại dịch trong thời toàn cầu hóa […]